Bà như hóa đá, hơi thở nghẹn cứng trong lồng ngực. Từ trong khe hở của bao tải, một lọn tóc dài đen nhánh rũ ra ngoài, dính bết lại, kèm theo mùi tử khí nồng nặc.
“Trời ơi… Thủy ơi con ơi…” – bà gào lên, tiếng khóc xé tan bầu không khí đặc quánh.
Ngay lúc ấy, một bóng người từ sau cánh cửa nhà tắm bước ra. Là Quân – chồng của Thủy. Gương mặt hắn hốc hác, mắt đỏ ngầu như kẻ mất ngủ lâu ngày. Hắn đứng chết trân khi thấy bà Hạnh quỳ trước bao tải, đôi mắt lóe lên vẻ hoảng loạn lẫn hung dữ.
“Bà… bà… sao bà lại đến đây?!” – hắn lắp bắp, giọng run rẩy nhưng bàn tay siết chặt con dao gọt hoa quả còn dính vết nâu đỏ.
Bà Hạnh run bần bật, toàn thân mềm nhũn, nhưng vẫn gào lên trong tuyệt vọng:
“Đồ ác nhân! Mày đã làm gì con gái tao?! Trời ơi, Thủy ơi… sao lại thế này…”
Hàng xóm nghe tiếng hét thất thanh vội chạy sang. Quân hoảng loạn, toan lao tới bịt miệng bà, nhưng quá muộn. Cánh cửa đã bị xô tung, nhiều người ùa vào. Cảnh tượng rợn người trong căn phòng khiến ai nấy chết sững.
Một người đàn ông nhanh trí rút điện thoại gọi công an. Quân điên cuồng vùng vẫy, gào lên những lời vô nghĩa, cuối cùng bị đè gục xuống nền nhà.
Bao tải được mở ra. Cả xóm rùng mình khi xác Thủy nằm co quắp bên trong, gương mặt tím tái, đôi mắt vẫn còn mở trừng trừng như chưa kịp tin vào sự phản bội tàn độc của người đầu gối tay ấp.
Bà Hạnh ngã quỵ, tiếng khóc thảm thiết vang vọng cả con hẻm.
Sự thật dần hé lộ: Quân nợ nần chồng chất, thường xuyên cãi vã với Thủy. Trong một lần xung đột, hắn đã nhẫn tâm ra tay sát hại vợ, rồi nhét xác vào bao tải giấu dưới gầm giường, nghĩ rằng sẽ che mắt được tất cả.
Nhưng hắn không ngờ, tình mẹ – linh cảm máu mủ – đã đưa bà Hạnh đến, vạch trần toàn bộ tội ác man rợ…
👉 Câu chuyện gây rúng động cả khu phố. Và nỗi đau của bà mẹ già ấy… có lẽ sẽ chẳng bao giờ nguôi.