Chương 8: Ngàn cân treo sợi tóc
xem tiếp: CHƯƠNG 9 NHẤN VÀO ĐÂY 👉 XEM
Không khí trong phòng làm việc của Dạ Thần đông cứng lại ngay khoảnh khắc cánh cửa bật mở. Người đàn ông áo khoác đen bước vào, ánh mắt sắc như dao, lướt qua Uyển Nhi đang quỳ dưới đất rồi dừng lại ở Dạ Thần.
“Dạ tổng,” hắn nhếch môi, giọng điệu nửa trêu chọc nửa thách thức. “Xem ra chúng ta không cần vòng vo nữa. Ngài đã phát hiện ra trò chơi nhỏ này rồi.”
Dạ Thần chậm rãi buông cằm Uyển Nhi ra, đứng thẳng dậy. Ánh mắt anh tối sầm, lạnh như gió bấc tháng chạp.
“Ngươi là ai?”
Người đàn ông khẽ cúi đầu, nhưng không hề có chút lễ phép.
“Cứ coi tôi là sứ giả… của Hắc Phong.”
Cái tên đó vừa vang lên, toàn thân Uyển Nhi run rẩy. Cô đã nghe đến Hắc Phong nhiều lần, nhưng đây là lần đầu đối diện trực tiếp một người thuộc thế lực ngầm đó.
Dạ Thần bật cười lạnh lẽo:
“Thì ra hắn đã sợ đến mức phải cử chó săn đến đây.”
Người đàn ông không hề nổi giận, ngược lại còn bật cười:
“Ngài thông minh, nhưng chưa chắc đã bảo vệ được tất cả. Ví dụ như… người cha đáng kính của cô Uyển Nhi đây.”
Uyển Nhi thở gấp, mặt cắt không còn giọt máu.
“Đừng động đến cha tôi!” cô hét lên, nước mắt ứa ra.
Người áo đen khẽ nhún vai, ánh mắt đầy thú vị nhìn cô:
“Muốn cứu ông ấy, thì cô phải hoàn thành nhiệm vụ. Cắm USB này vào, tải dữ liệu xuống, thế thôi. Chỉ một cái nhấn chuột, cha cô sẽ được an toàn.”
Hắn ném một chiếc điện thoại lên bàn, màn hình sáng rực. Trên đó, hình ảnh một người đàn ông trung niên bị trói chặt trên ghế, gương mặt xanh xao nhưng vẫn cố gắng chống cự.
“Cha!” Uyển Nhi hét lên, nhào tới, đôi mắt đỏ hoe nhìn hình ảnh ấy.
Người đàn ông trong video quả thật là cha cô. Ông run rẩy mở miệng, giọng khàn đặc vì bịt miệng nhiều giờ:
“Uyển Nhi! Đừng nghe lời chúng! Đừng làm điều ngu ngốc!”
Tim Uyển Nhi như bị xé toạc. Cô quay phắt sang nhìn Dạ Thần, đôi môi run rẩy:
“Em… em phải làm sao?”
Dạ Thần im lặng một thoáng. Ánh mắt anh lướt qua màn hình, rồi dừng lại ở USB trong tay Uyển Nhi.
“Uyển Nhi,” anh cất giọng trầm thấp, lạnh lẽo nhưng có một tia sắc bén, “cô phải nhớ rõ, một khi dữ liệu này rơi vào tay chúng, không chỉ tôi, mà cả tập đoàn Dạ Thị, hàng nghìn nhân viên, sẽ rơi vào hố sâu.”
Uyển Nhi toàn thân run rẩy, nước mắt tuôn ra, giằng xé giữa hai bên.
“Nhưng… cha em…”
Người áo đen xen vào, giọng như rót dầu vào lửa:
“Đúng rồi. Nghĩ cho cha cô đi. Ông ấy chỉ có một. Còn công ty, ngài Dạ Thần đây dư sức gây dựng lại.”
“Câm miệng!” Dạ Thần quát, khí thế bùng phát mạnh mẽ, khiến người áo đen thoáng khựng lại.
Anh tiến một bước về phía Uyển Nhi, đôi mắt khóa chặt lấy cô:
“Uyển Nhi, nhìn tôi.”
Cô ngẩng lên, nước mắt lấp lánh dưới ánh đèn.
“Cô phải tin tôi. Tôi sẽ cứu cha cô ra. Nhưng nếu cô cắm USB này… cô không chỉ phản bội tôi, mà còn tự tay đẩy chính cha mình vào đường chết. Vì Hắc Phong chưa bao giờ giữ lời.”
Lời nói như nhát dao cắt ngang tâm can. Uyển Nhi run rẩy, bàn tay siết chặt USB đến nỗi ngón tay trắng bệch.
Người áo đen phá lên cười.
“Lời ngọt ngào quá! Nhưng Uyển Nhi, cô có dám đánh cược không? Cha cô có thể chết bất cứ lúc nào. Hãy nhớ, chỉ cần một cú nhấp chuột, ông ta sẽ an toàn.”
Hắn rút từ trong túi ra một khẩu súng, lạnh lẽo chỉa thẳng vào Uyển Nhi.
“Hoặc là cô làm ngay, hoặc là tôi nổ súng.”
Uyển Nhi cứng đờ, đôi mắt hoảng loạn nhìn khẩu súng đen ngòm.
Dạ Thần bước lên, chắn trước mặt cô. Giọng anh trầm thấp, như tiếng sấm rền:
“Muốn động đến cô ấy, bước qua xác tôi trước.”
Khí thế đối kháng bùng nổ, căn phòng như chực nổ tung. Người áo đen khựng lại một giây, nhưng lập tức nhếch môi, chĩa súng thẳng vào Dạ Thần.
Tình huống giằng co căng thẳng đến ngạt thở. Uyển Nhi toàn thân run rẩy, trong đầu chỉ còn lại tiếng tim đập hỗn loạn.
Đột nhiên, điện thoại trên bàn lại rung lên. Người áo đen liếc nhìn, rồi bật loa ngoài.
Một giọng nói trầm thấp, u ám vang lên:
“Đủ rồi. Trò đùa này kết thúc tại đây.”
Uyển Nhi ngẩng phắt đầu, trái tim như ngừng đập. Giọng nói ấy… chính là Hắc Phong.
Dạ Thần siết chặt nắm đấm, ánh mắt bùng lên ngọn lửa lạnh.
“Cuối cùng cũng chịu lộ diện.”
Giọng Hắc Phong tiếp tục, chậm rãi như từng nhát dao đâm vào tim người nghe:
“Dạ Thần, ngươi thông minh, nhưng lần này, ta muốn xem ngươi chọn ai: sự nghiệp… hay người phụ nữ ngươi khinh miệt?”
Uyển Nhi sững sờ, đôi mắt mờ lệ. Người phụ nữ ngươi khinh miệt… Lời nói như một nhát dao đâm sâu hơn tất cả.
Căn phòng chìm trong tĩnh mịch. Dạ Thần không nói gì, nhưng ánh mắt anh xoáy thẳng vào màn hình, lạnh đến mức như muốn xuyên thủng.
Bất ngờ, video thay đổi. Hình ảnh cha Uyển Nhi hiện ra rõ ràng hơn. Ông bị trói, vết thương loang lổ, hơi thở thoi thóp. Bên cạnh, một bóng người mặc áo khoác dài đứng đó — và lần này, ống kính dần ngẩng lên, để lộ gương mặt nửa sáng nửa tối.
“Đây mới là lời chào chính thức của ta.”
Ánh mắt ấy, nụ cười ấy, khí thế ấy — lạnh lẽo, tàn nhẫn, đủ khiến bất kỳ ai rùng mình.
Hắc Phong, cuối cùng đã trực tiếp lộ diện.
Hắc Phong xuất hiện qua video, chính thức bước vào cuộc chơi, đẩy cả Dạ Thần lẫn Uyển Nhi vào thế kẹt. Cha Uyển Nhi đang hấp hối, súng kề bên, và lựa chọn sinh tử dồn dập đặt trước mặt họ.
xem tiếp: CHƯƠNG 9 NHẤN VÀO ĐÂY 👉 XEM


