Chương 6: Bóng đêm giăng bẫy
xem tiếp: CHƯƠNG 7 NHẤN VÀO ĐÂY 👉 XEM
Buổi sáng hôm sau, bầu trời vẫn âm u. Uyển Nhi ngồi trong phòng, đôi mắt thâm quầng vì cả đêm không ngủ. Những dòng tin nhắn cuối cùng của Hắc Phong như bóng ma ám ảnh, bám riết trong đầu cô.
Cửa phòng bật mở. Dạ Thần bước vào, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt u tối. Trên tay anh cầm tập hồ sơ đã xem qua cả đêm.
“Uyển Nhi.” Anh gọi tên cô, giọng khàn khàn nhưng sắc như dao.
“Cô có biết những thứ này nguy hiểm đến mức nào không? Ai đưa cho cô?”
Uyển Nhi run rẩy, bàn tay siết chặt vạt áo. Cô muốn nói sự thật, nhưng nhớ đến lời đe dọa của Hắc Phong, cổ họng lại nghẹn lại.
“Em… em không thể nói.”
Dạ Thần nhìn cô chằm chằm, ánh mắt lạnh lẽo tràn đầy nghi ngờ.
“Không thể nói… hay không dám nói vì cô và bọn chúng cùng một phe?”
Uyển Nhi choáng váng, mặt cắt không còn giọt máu.
“Không! Em chưa từng phản bội anh!”
Nhưng Dạ Thần đã quay đi, tiếng cười nhạt chứa đầy mỉa mai.
“Đừng vội thanh minh. Sự thật sớm muộn cũng lộ ra thôi.”
Nói rồi, anh bỏ đi, để lại Uyển Nhi chết lặng trong tuyệt vọng.
Buổi tối, khi ánh đèn thành phố vừa lên, một phong bì lạ được gửi đến tận biệt thự. Người giúp việc trao lại cho Uyển Nhi.
Cô mở ra — bên trong là một chiếc thẻ từ, kèm tờ giấy ghi vỏn vẹn:
“Tầng hầm số 3, bãi xe bỏ hoang phía nam thành phố. 11 giờ đêm. Đi một mình.”
Uyển Nhi ngồi chết lặng. Lần này không còn là lời nhắc nhở qua tin nhắn. Đó là một lệnh triệu tập.
Cô biết, nếu không đi, cha cô sẽ gặp nguy hiểm.
11 giờ đêm, bãi xe bỏ hoang. Không gian ẩm thấp, mùi sắt gỉ và ẩm mốc bao trùm. Bóng đèn mờ mờ trên trần nhấp nháy, phát ra âm thanh lạch tạch rợn người.
Uyển Nhi bước vào, tim đập thình thịch.
Từ trong bóng tối, một nhóm đàn ông mặc đồ đen xuất hiện, mặt che kín bằng mặt nạ. Người đi đầu cao lớn, khí thế lạnh lùng, ánh mắt như chim ưng nhìn thẳng vào cô.
“Cô chính là Uyển Nhi.”
Giọng hắn khàn khàn, uy lực khiến cả không khí như đông cứng. Không cần giới thiệu, Uyển Nhi đã hiểu: đây chính là thủ lĩnh Hắc Phong.
“Cha cô… đang nợ chúng tôi một món nợ rất lớn.” Hắn thong thả nói, mỗi chữ nặng tựa búa giáng. “Nếu cô không muốn ông ta biến mất khỏi thế giới này, thì hãy hợp tác.”
Uyển Nhi lùi lại một bước, đôi mắt rưng rưng:
“Các người… muốn tôi làm gì?”
“Rất đơn giản.” Hắn đưa cho cô một chiếc USB nhỏ.
“Đêm mai, cô hãy cắm nó vào máy chủ trong văn phòng Dạ Thần. Chúng tôi cần những dữ liệu trong hệ thống Dạ Thị. Chỉ vậy thôi.”
Uyển Nhi sững sờ, bàn tay run bắn.
“Không… em không thể… anh ấy sẽ phát hiện…”
Tên thủ lĩnh cười nhạt, giọng như lưỡi dao cắt qua da thịt:
“Vậy thì cha cô… sẽ phải trả giá. Có lẽ bằng tính mạng.”
Nói rồi, hắn ra hiệu. Một thuộc hạ lập tức ném xuống trước mặt Uyển Nhi một chiếc điện thoại đang phát trực tiếp: cha cô bị trói, miệng bị bịt, đôi mắt hoảng loạn.
Uyển Nhi hét lên, toàn thân run rẩy:
“Cha! Đừng làm hại cha tôi, tôi sẽ làm… tôi sẽ làm!”
Tên thủ lĩnh gật đầu, đôi mắt lạnh băng:
“Tốt. Nhớ lấy, cô chỉ có một cơ hội. Nếu phản bội chúng tôi… ông ta sẽ chết.”
Uyển Nhi ôm chặt chiếc USB, trái tim vỡ vụn. Cô biết, từ giây phút này, mình đã trở thành con tốt trong tay Hắc Phong.
Sáng hôm sau, Dạ Thần trở về biệt thự sau một đêm làm việc căng thẳng. Vừa vào phòng, anh đã thấy Uyển Nhi ngồi thất thần, đôi mắt đỏ hoe, bàn tay nắm chặt vật gì trong túi áo.
Ánh mắt anh lóe lên tia nghi ngờ. Anh bước đến gần, giọng trầm xuống:
“Cô giấu cái gì trong tay?”
Uyển Nhi giật mình, vội lùi lại, giấu vật trong túi.
“Không… không có gì…”
Dạ Thần nắm chặt cổ tay cô, ánh mắt sắc lạnh:
“Uyển Nhi, cô càng ngày càng khiến tôi nghi ngờ. Rốt cuộc… cô đang che giấu điều gì? Cô có liên quan đến Hắc Phong không?”
Uyển Nhi chết lặng, toàn thân run rẩy. Câu hỏi ấy như nhát dao chí mạng.
Cô không thể nói thật, nhưng càng im lặng, ánh mắt Dạ Thần càng lạnh lẽo.
Cuối chương, khi Uyển Nhi bị Dạ Thần dồn đến đường cùng, điện thoại trong túi cô đột ngột vang lên.
Tên người gọi: “Số lạ”.
Dạ Thần giật lấy, ấn nghe. Giọng trầm khàn của thủ lĩnh Hắc Phong vang lên, rõ mồn một trong không gian tĩnh mịch:
“Uyển Nhi… đừng quên nhiệm vụ đêm nay. Nếu không… cha cô sẽ không còn sống thêm được bao lâu nữa.”
Căn phòng rơi vào im lặng chết chóc. Uyển Nhi tái mặt, còn ánh mắt Dạ Thần dần tối sầm lại, như vực sâu nuốt trọn ánh sáng.
Dạ Thần đã trực tiếp nghe được cuộc gọi từ Hắc Phong, và nghi ngờ Uyển Nhi có liên quan. Liệu anh sẽ tin rằng cô chỉ là nạn nhân, hay sẽ coi cô là kẻ phản bội? Đêm nay, Uyển Nhi sẽ buộc phải làm nhiệm vụ… và Chương 7 chắc chắn sẽ bùng nổ.
xem tiếp: CHƯƠNG 7 NHẤN VÀO ĐÂY 👉 XEM


